Xuân, Hạ, Thu, Đông… Rồi lại Xuân.

Vị cao tăng sống đơn độc tại ngôi chùa nhỏ chơ vơ giữa một cái hồ cùng với bé trai côi cút mà ông nuôi dưỡng. Đứa bé lớn lên, cùng những thay đổi dần dà xuất hiện, như lẽ thường tình của cuộc đời, như thời gian bốn mùa của tạo hóa lặng lẽ trôi qua.

Xuân…
Mùa Xuân, chú tiểu hồn nhiên trong sáng với những trò chơi tuổi thơ nghịch ngợm có phần nhẫn tâm. Vị sư già chứng kiến, hiểu rằng đó như một báo hiệu trước của số phận.

Hạ…
Bước vào mùa Hè ấm áp cũng là thời kỳ chàng trai trẻ nếm trải vị ngọt của tình yêu. Khi một cô gái đến đây nương tựa, đó là việc đương nhiên phải xãy ra, vị sư già biết rõ như vậy. Rồi cô gái rời nơi thanh tịnh trở về cuộc sống bên ngoài, lôi cuốn theo chú tiểu lên đường tìm lại một nửa kia của mình.

Thu…
Khi rừng phong thu đã nhuốm màu quan san cũng là lúc đôi lứa ngàn đời ly biệt và chú tiểu ngây thơ ngày nào giờ đã trở thành kẻ sát nhân đã ra tay hạ thủ người yêu bội bạc. Rồi chú trở về chốn cũ, mang theo cả nỗi niềm thù hận không nguôi. Với sự bình thản cố hữu, vị sư già đón đứa con lưu lạc trở về. Một ngày, cảnh sát tìm đến bắt kẻ tội phạm. Vị sư chỉ xin họ một điều: chờ cho chú tiểu khắc xong bài kinh “Bát nhã” cô đọng trong 260 chữ, mà nội dung vi diệu và thâm hậu đã được cả Đông phương lẫn Tây phương ca tụng.

Đông…
Một ngày mùa Đông, khi vị cao tăng đã viên tịch, người thanh niên năm xưa trở về, nay đã đứng tuổi và tìm lại sự an lạc trong đời sống lạng lẽ, khiêm cung.

Xuân, Hạ, Thu, Đông… rồi lại Xuân
Vòng đời vẫn quay, mọi chuyện lại bắt đầu, khi một thiếu phụ giữa đêm mang con đến gửi chùa rồi bươn bả ra đi.
Vào mùa Xuân tiếp theo, đứa bé lớn lên trong sự bảo bọc của vị cao tăng, dần dà thay đổi dưới cái nhìn bình thản của một người, nay đã ngộ ra được lẽ đời…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *