NÓI VỀ TÌNH BẠN

Tặng N.T.P.Q. người đã tạo cho tôi cảm hứng để viết entry này và những người bạn tôi không thể nào quên, hình ảnh của các bạn sẽ mãi không bao giờ phai trong ký ức của tôi.

Chúng ta sống trong cuộc đời này, ai cũng có những người bạn. Những người bạn với nhiều mức độ thân thiết khác nhau.
Có người thân, có người chỉ quen sơ, và cũng có người mang danh bạn chỉ để nở một nụ cười xã giao. Nhưng suy cho cùng, dẫu những người bạn bên ta có thế nào, thì đó cũng là một phần của cuộc sống, ta cũng không thể nào chỉ sống tách rời một mình. Vì bản chất xã hội là sự kết nối, là giao tiếp. Thông tin truyền đi và nhận về.
Tự hỏi đã bao giờ mình dành một giây phút nhìn lại, suy nghĩ về những người bạn của mình chưa. Và đã bao giờ mình suy nghĩ đúng về chữ “người bạn”. Đã rất nhiều lần tôi suy nghĩ, băn khoăn và trăn trở về chữ “bạn”, “bạn thân”. Như thế nào thì ta gọi là “bạn”, và như thế nào thì là “bạn thân”?
Tôi nhìn lại chính mình, có bao nhiêu người trong friendlist và trong danh bạ điện thoại được gọi là thân, bao nhiêu người tôi có thể bấm gọi điện khi cần tới mà không ngần ngại, và biết rằng người ấy sẽ đến bên tôi? Danh bạ điện thoại của bạn, của tôi có ít nhất 400 số, có nghĩa là gần 400 người, nhưng có bao nhiêu người sẽ đến bên tôi lúc hoạn nạn? Bao nhiêu? Có lẽ chỉ là 1/100 mà thôi. Được như thế cũng là hạnh phúc lắm rồi phải không?
Cuộc sống này là một bức tranh nhiều màu sắc và luôn biến đổi. Những người đến và đi trong đời ta cũng thế. Không phải ai cũng giống ai, cũng có nhiều người tốt và nhiều người không tốt. Thế nên mới có bạn tốt và bạn xấu. Và trong những người “bạn tốt” ấy có mấy người sẽ thành “bạn thân” của ta? Tôi từng nghĩ mình may mắn khi có nhiều bạn thân, từng rất hạnh phúc và ngập tràn niềm vui khi nghĩ về họ, những người đã gắn bó bên tôi, thuở tôi ngày thơ bé, thời học sinh và những năm tháng sinh viên.

Nhưng có bạn và giữ được tình bạn là hai chuyện rất khác nhau.
Tình bạn, như mọi tình cảm khác, luôn cần được nuôi dưỡng. Người bạn thân không phải chỉ để trong tâm tưởng khi ta nghĩ về, người bạn thân là người chia sẻ với ta những biến cố trong cuộc đời, nỗi buồn và niềm vui, thành công và lúc gục ngã thất bại. Nếu người bạn thân chỉ ngủ im lìm trong kỉ niệm ngày xưa, thì tình thân giữa ta và người ấy sẽ chỉ còn “hữu danh vô thực” mà thôi. Nó không còn tồn tại ở hiện tại nữa, khi mà ta và người ấy chẳng còn biết chút thông tin hiện tại gì về nhau, chẳng còn chia sẻ, chẳng còn đơn giản chỉ một điều gì đó là cho đi – nhận về những nỗi lòng, tâm tư nhau.
Bạn sẽ nghĩ suy gì, khi một người “bạn thân” của ta, lúc khó khăn không gọi ta, lúc vui sướng thành công cũng không gọi ta, lúc đau khổ vì những mất mát lớn trong đời như mất đi một người thân cũng không còn gọi ta để chia sẻ hay chỉ để khóc. Khi ta biết được những điều ấy qua một người nào đó thì tất cả đã quá muộn. Và một sự thật buồn là người “bạn thân” ấy không còn cần ta nữa. Vậy tình thân mà ta vẫn ảo tưởng nắm giữ còn lại gì?
Để rồi một ngày nào đó ta liên lạc lại hay gặp lại nhau. Ta sẽ hỏi một câu:
– Dạo này sao rồi?
– Sao?
Ừ sao nhỉ, có biết bao nhiêu điều đã xảy ra quanh ta và người bạn ấy, biết nói sao cho đủ, biết chia sẻ từ đâu, biết bắt đầu từ đâu, cứ như ngày xưa ta đi học mà bị mất căn bản vậy, có phải vì ta đã lãng quên, đã bỏ quên thật lâu lắm rồi?

Quá khứ không bao giờ tách rời hiện tại cả, những ngày bạn ngày xưa của ta cũng thế. Ngày hôm nay ta có còn những người ấy cạnh bên hay không là do ta có biết cách nối ngày xưa vào hôm nay, nối quá khứ vào hiện tại hay không mà thôi. Chúng ta thường vì cuộc sống bộn bề, những đam mê, ước vọng, tiền bạc, những đắm say tình yêu của riêng mình, những mối quan hệ mới tất bật cuốn ta đi để rồi vô tình đánh rơi một điều kỳ diệu đáng quý khác của cuộc sống – những người bạn đúng nghĩa.
Vì người bạn thân không phải chỉ để trong album ảnh hay trong tủ kính, người bạn thân là để chia sẻ với nhau những phiền muộn và niềm vui, những lo lắng và tin tưởng, những đau khổ và hạnh phúc, những thất bại và thành công… và đôi khi chỉ là ở bên cạnh để lắng nghe nhau.
Tình bạn đến rồi tình bạn đi. Ai đó bước vào cuộc đời cũng chỉ vì một lý do nào đó, trong một lúc nào đó và có thể là trong suốt cuộc đời bạn. Và khi bạn nhận ra được điều này, bạn sẽ biết mình nên làm gì…
Đã là bạn thì suốt đời là bạn
Đừng như sông khi cạn khi đầy.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *