Một năm nữa sắp qua, tháng cuối năm lạnh tê tái ném vào lòng những vẩn vơ buồn vui không giới hạn. Tôi vẫn không quên nhắc mình đếm tuổi, đã đủ nhiều để cần nhìn lại mình thẳng thắn, biết rõ cái mình có mình còn mình mất. Muốn biết rõ lắm để còn giữ, để tìm lại, để nâng niu nhưng thường vẫn cứ mất rồi mới biết rằng mình đã lỡ…
…
LÃNG ĐÃNG
Tôi sắp xa bạn bè, xa giảng đường, xa đủ thứ khiến tôi chưa chi đã thấy nhơ nhớ, tiêng tiếc.
…
NHỮNG CHUYẾN XE QUA
Mỗi lần về Vĩnh Long, tôi đều nhìn thấy ông cụ ngồi trên chiếc xe lăn dưới gốc cây bàng ngóng những chuyến xe qua. Tự hỏi cụ nhìn thấy gì ở những dòng xe cộ? Phải chăng là những chuyến xe chở đầy thanh xuân, nhiệt huyết tuổi trẻ và tình yêu của cụ? Chúng vèo đến vèo đi, biến mất tăm trên con đường dịu vợi.
…