NHỮNG CHUYẾN XE QUA

Mỗi lần về Vĩnh Long, tôi đều nhìn thấy ông cụ ngồi trên chiếc xe lăn dưới gốc cây bàng ngóng những chuyến xe qua. Tự hỏi cụ nhìn thấy gì ở những dòng xe cộ? Phải chăng là những chuyến xe chở đầy thanh xuân, nhiệt huyết tuổi trẻ và tình yêu của cụ? Chúng vèo đến vèo đi, biến mất tăm trên con đường dịu vợi.

Continue reading “NHỮNG CHUYẾN XE QUA”

HOA DẠI

Hoa dại nhìn xa xăm nơi khung cửa sổ có một chậu hoa nhỏ nọ ngày ngày được chăm bón, nâng niu. Em cũng muốn được yêu như thế, nhưng em là… hoa dại. Hoa dại vẫn cứ thế lớn lên và rồi kết nụ. Em bâng khuâng nhiều lắm về những bông hoa sẽ nở của mình. Liệu có ai yêu chúng không?

Continue reading “HOA DẠI”

RA NHỮNG QUYẾT ĐỊNH TÌNH CẢM KHÓ KHĂN

Nhiều năm về trước, mình có đọc trong một quyển sách dạy interview tìm việc (có lẽ là One On One), dạy ta trả lời câu hỏi của người interviewer: “Quyết định khó nhất mà bạn đã làm là gì?” (What was the most difficult decision you’ve ever had to make?). Và quyển sách cho một số câu trả lời làm ví dụ, trong đó câu hay nhất có lẽ là: “Quyết đinh khó khăn nhất tôi đã phải làm là sa thải một người bạn rất thân của tôi”.

Continue reading “RA NHỮNG QUYẾT ĐỊNH TÌNH CẢM KHÓ KHĂN”