Tha lỗi chính mình

Có lẽ là người mà ta cư xử nghiêm khắc và khó khăn nhất trên thế giới không phải là con cái hay học trò hay kẻ thù, mà là chính ta. Đôi khi ta làm một lỗi lầm nào đó, ta ân hận, đau đớn, và mang cảm giác tội lỗi rất nhiều năm. Và mặc dù là ta có thể tha lỗi cho ai đó dễ dàng, hình như ta vẫn không thể nào tha lỗi cho chính mình được.

Continue reading “Tha lỗi chính mình”

Cương hay nhu? Mạnh hay yếu?

Đọc nhiều bài về tư duy tích cực, có thể các bạn đôi khi thắc mắc: khi thì nghe thấy sức mạnh dũng mãnh của ‎ý chí, khi thì nhịn nhục, yêu kẻ thù, không hơn thua, chín bỏ làm mười. Vậy thì, chúng ta phải mạnh hay phải yếu? Khi nào nhu, khi nào cương? Khi nào chiến đấu, khi nào sẵn sàng nhịn nhục khi bị tát? Và mình luyện mình mạnh ‎ý chí hay mềm ý chí đây? Lộn xộn trong cái đầu quá.

Continue reading “Cương hay nhu? Mạnh hay yếu?”

Chiến đấu với chính mình

Có lẽ ai trong chúng ta cũng đã quen với câu “Cuộc chiến khó nhất là cuộc chiến chống lại chính mình”. Và điều này thì thật là chính xác. Tự thắng mình để trở thành thiện hảo hơn một tí mỗi ngày không phải là dễ, và đó là cuộc đấu tranh suốt đời. Thắng kẻ địch bên ngoài thì rất dễ, tự thắng thì khó hơn nghìn lần. (Mình không cưỡng được máu tiếu lâm để nêu ra đây một ví dụ rất rõ. Đảng ta bách chiến bách thắng với tất cả hùng binh thiên hạ, vậy mà chỉ có cái việc chống tham nhũng thôi thì cà xịch cà tang muôn năm).

Continue reading “Chiến đấu với chính mình”

Những bài học giản dị

Cậu bé lớn lên và đến giờ vẫn thầm tự hào trong con người mình có một thế giới phức tạp và nhiều màu sắc. Cậu đã được trải qua sự mất mát để hiểu được giá trị của những gì đang có. Cậu đã được trải qua thiếu thốn để có thể cảm thông và hiểu được khi khó khăn người ta nghĩ và mong đợi điều gì…

Continue reading “Những bài học giản dị”